原诗网>词典>书生

书生

简体书生
繁体書生
拼音shū shēng
注音ㄕㄨ ㄕㄥ
词性
反义

词语解释

书生[ shū shēng ]

⒈ ?读书人。

白面书生。

intellectual; pedent; scholar;

⒉ ?指抄写的人。

copier;

引证解释

⒈ ?读书人。古时多指儒生。

《东观汉记·赵孝传》:“﹝ 孝 ﹞常白衣步担,尝从 长安 来过直,上邮亭,但称书生,寄止於亭门塾。”
唐 韩愈 《与鄂州柳中丞书》:“閤下,书生也。 《诗》、《书》、《礼》、《乐》是习,仁、义是修、法度是束。”
宋 何薳 《春渚纪闻·杨文公鹤诞》:“属对用事,如老书生,而笔蹟则童稚也。”
茅盾 《脱险杂记》十二:“人家说他战前还在 广州 教书,现在他虽然是游击队的司令官了,但一举一动,依然是书生风度。”

⒉ ?抄写的人。

唐 唐临 《冥报记》卷上:“大起房廊为写经之室,庄严清浄,供给丰厚,书生常数十人。”
明 陈继儒 《珍珠船》卷三:“煬帝 会 虞世南 等四十人选文章……又择能书二千人为御书生,分番钞书。”

国语辞典

书生[ shū shēng ]

⒈ ?读书人。

《后汉书·卷八二·方术传下·费长房传》:「长房曾与人共行,见一书生黄巾被裘,无鞍骑马,下而叩头。」
唐·韩愈〈与鄂州柳中丞书〉:「合下书生也,诗书礼乐是习,仁义是修,法度是束。」

武夫 武士

⒉ ?不通世务的迂儒。

《宋书·卷七七·沈庆之传》:「治国譬如治家,耕当问奴,织当访婢。陛下今欲伐国,而与白面书生辈谋之,事何由济?」

同音词、近音词

  • shū shèng殊胜
  • shū shèng书圣
  • shù shēng庶生
  • shù shēng树声
  • shù shèng述圣
  • shú shēng赎生
  • shú shěng熟省
  • shū shèng淑圣

书生的组词

  • zāi huā xiān shēng栽花先
  • zhàn shū
  • zōu shēng
  • zhuì shēng
  • zhèng shēng
  • wáng shēng wà
  • zhí shēng
  • wèi shēng fáng yì防疫
  • zhái shēng
  • zhuī shū
  • wǎn shēng
  • zōu shū
  • zhǐ chǐ shū咫尺
  • wàn shēng
  • zhòng shū
  • zhū shēng
  • zěn shēng xiàng
  • wèi shēng kù
  • wú shēng
  • zhǎi shēng shēng
  • zòu shū
  • wǎng shēng
  • zhuāng shēng
  • zhuō shēng
  • wú shēng
  • zhào shū
  • zhuō shēng
  • zài shēng yé
  • wǔ shū
  • zōu shēng

相关词语

  • zāi huā xiān shēng栽花先
  • zhàn shū
  • zōu shēng
  • zhuì shēng
  • zhèng shēng
  • wáng shēng wà
  • zhí shēng
  • wèi shēng fáng yì防疫
  • zhái shēng
  • zhuī shū
  • wǎn shēng
  • zōu shū
  • zhǐ chǐ shū咫尺
  • wàn shēng
  • zhòng shū
  • zhū shēng
  • zěn shēng xiàng
  • wèi shēng kù
  • wú shēng
  • zhǎi shēng shēng
  • zòu shū
  • wǎng shēng
  • zhuāng shēng
  • zhuō shēng
  • wú shēng
  • zhào shū
  • zhuō shēng
  • zài shēng yé
  • wǔ shū
  • zōu shēng
返回分类

上一篇:仲起的意思-拼音-解释-近义词-反义词

下一篇:作法自毙的意思-拼音-解释-近义词-反义词

相关文章